LAM TỰ
TẬP KHÍ THANH TỊNH BA ĐỜI CỦA CHƯ PHẬT
Hoa Tâm Cư Sĩ
* * *
Trong pháp tu về Mật chú, dù ít
dù nhiều các bạn cũng sẽ một lần nghe, thấy về Lam tự. Trong bài viết
này tôi chia sẻ với các bạn theo sự tu chứng của mình về Thần chú Tịnh
Pháp Giới Chơn ngôn “Úm Lam” cũng như phép quán Lam tự.
Trong một lần cố gắng hành trì miên mật,
tôi niệm “Úm Ma Ni Pap Mê Hum. Úm Chiết Lệ, Chủ Lệ, Chuẩn Đề, Ta Bà Ha.
Bộ Lâm”, một ý niệm khác trong tâm tôi thay vì là những tạp niệm nổi
lên tôi quán những tạp niệm đó là Thần chú “Úm Lam, Úm Xỉ Lâm” cứ như
thế vang lên. Đó là cách tôi hành trì Ngũ bộ. Vừa rút ngắn thời gian để
số niệm tăng nhiều hơn, vừa là một phương pháp đồng hóa những tạp niệm
kia bằng Thần chú, giúp cho tâm an lạc, thanh tịnh. Phương pháp này mới
đầu thực hành thấy rất khó khăn, nhiều bạn đạo bỏ cuộc nhưng nếu chúng
ta cố gắng sẽ làm được. Vì ngay cả bản thân tôi khi mới thời gian đầu
thực hiện cũng thấy rất khó nhưng cố gắng nên đã thực hiện pháp tu này
được. Rất mong các bạn đạo khi đọc được bài viết này cố gắng thực hiện,
chịu khó thực hiện vì nó rất có lợi ích cho sự tu phát triển. Vì khi
phương pháp này nó giúp “Định Tâm” rất nhanh mà khi Tâm định tức phát
sinh “Trí Huệ”, rồi từ đó sẽ có “Giới”, tự giữ “Giới”. Con đường đi đến
“Giới, định, tuệ” từ đây rất nhanh thành tựu, đạt thành.
Trong lần hành trì đó, khi tôi niệm liên
tục miên mật như vậy. Bắt đầu tôi thấy thân hữu hình của mình như không
còn nữa – cảm giác lúc này như mất thân hữu hình này, một thân vô hình
khác hiện lên rất rõ ràng đang ngồi trong khoảng không gian tu tập. Tôi
quán chữ Lam trước trán của mình, chữ Lam phát sáng ánh sáng vàng rực
tỏa sáng. Một linh ảnh hiện ra và bên tai tôi ngheChưvị hướng dẫn mình
cách vẽ chữ “Lam”, nét vẽ vuông vứt của chữ Lam ở hai nét đầu tiên kẻ
ngang và dọc xuống tạo thành vuông vứt. Bên tai tôi nghe chư vị nói:
“Con vẽ chữ Lam vuông vứt như thế này sẽ làm cho Chữ Lam nhìn mạnh mẽ
hơn”. Từ đó, tôi luôn theo nét vẽ chữ Lam này mà vẽ.
Một lần khác, trong một buổi hành trì,
cũng phép quán chữ Lam trước trán, thân tâm lúc đó rất thanh tịnh, an
lạc, một cảm giác rất sảng khoái. Tôi lại thấy mình đi vào một khoảng
không gian rộng lớn. Nơi đó, tôi nhìn thấy một vị sư rất lớn. Thân của
vị sư đó rất to lớn, và điều đặc biệt là có một màu da màu Lam. Vị cởi
trần và chỉ mặc một chiếc quần vải màu Lam. Vị ngồi trong tư thế kiết
già. Tay phải vị đó kiết một cái ấn, chiếc ấn đó tất cả các ngón chụm
lại duy mỗi ngón trỏ là giơ thẳng lên. Trên đỉnh ngón trỏ đó là một chữ
Lam vuông vứt màu vàng sáng chói. Từ chữ Lam đó phát ra vô số chữ Lam
khác. Và từ mỗi chữ Lam đó như vậy lại phát ra vô số chữ Lam khác nữa.
Cứ như thế, Chữ Lam đó chu biến khắp mọi nơi trong không gian vũ trụ bao
la. Vị sư đó ngồi tay kiết ấn như vậy và mọi ý niệm luôn là Thần chú
“Úm Lam” thanh tịnh. Vị Sư đó là ai? Là một Chư vị vô hình như bao chư
vị vô hình khác đang thị hiện bằng linh ảnh cho tôi được thấy? Thật là
một điều ngạc nhiên vì chưa thấy một Chư vị nào có màu da Lam như vậy,
tôi nghĩ như thế. Và một câu trả lời trong vô thức đó là “Giáo chủ” hay
vị Chủ Quản của “Lam” tự. Nhờ vào sự hành trì miên mật, quán những tạp
niệm thay nó bằng âm thanh của chơn ngôn giúp cho tôi chóng được sự Định
tâm, thanh tịnh. Nhờ vào sức thanh tịnh, định tâm đó tôi đã được nhân
duyên nhìn thấy Vị giáo chủ bí mật kia. Thật hạnh phúc!!!
Từ đó, tôi biết được mỗi chữ Phạn tự,
hay một ký hiệu của một linh phù nào đó, theo tập khí hình thành đều có
một Chư vị Bồ tát ở đó đang ngồi trong tư thế miên mật tu trì. Cho nên,
một khi hành giả quán tưởng đến ký tự đó, tức thì trở về với Tâm quá khứ
thành tựu của Chư Vị Bồ tát, cổ phật đó. Mà trong đó, nó lại có hằng
hà, sa số tâm quá khứ của chư Cổ Phật, chư Bồ tát và cũng có tâm quá
khứ, hoặc tâm hiện tại của nhiều chủng tử đang tu tập và quán tưởng ký
tự đó quy về… Cho nên, khi các bạn quán tưởng ký tự, cổ tự đó bằng sự
thanh tịnh sẽ đến được với những Tâm quá khứ cũng như hiện tại của các
tâm thanh tịnh đó. Tại nơi đó hành giả sẽ nhận được nguồn năng lực cộng
hưởng rất lớn từ Tâm quá khứ nhiều đời của Chư Phật, cho đến tâm hiện
tại của chủng tử đang quán tưởng, tu tập ký tự, cổ tự đó, và năng lực
của bản thân hành giả khế hợp tạo thành một nguồn năng lực. Hành giả
mang nguồn năng lực đó để cầu nguyện, chú nguyện những điều mang lợi ích
cho chúng sanh, nhằm mang lại lợi ích cho chúng sanh và hộ trì Phật
Pháp là cùng đồng với ý nguyện xa xưa của Chư Cổ Phật, chư vị bồ tát,
chư Thánh chúng, Chủng tử đang tu tập.
Cho nên, sự quán vẽ những ký tự, cổ tự
kia là dùng Tâm hiện tại của hành giả trở về với Tâm quá của Chư Phật,
chư bồ tát, thánh chúng cùng đến với Tập khí quán vẽ Lam tự. Nơi đó, sự
khế hợp đó, sự thanh tịnh, tâm trong sáng sẽ là là phương tiện của sự
khế hợp, lấy tâm hiện tại trở về với tâm quá khứ – Ấn tâm để nhận được
Tập khí thanh tịnh ba đời của Chư Phật qua Cổ tự Lam tự hay ký tự khác
mà chư Phật, chư tổ đã để lại. Cho nên, khi quán vẽ Lam tự hoặc những ký
tự trong những lá phép trong bí pháp Mật chú được trao truyền sẽ có
những linh lực, năng lực là như vậy.
Trong việc thực hiện phép quán chữ Lam,
bản thân tôi cũng có rất nhiều sự thị hiện, linh ứng cũng như ấn chứng
về nó. Nhưng những ấn chứng đối với tôi điều không quan trọng, vì nó
phải thật sự chứng minh bằng thực tế chứ không chỉ bằng linh ảnh thấy…
Lần lượt, tôi xin chia sẻ với các bạn vài mẫu chuyện thị hiện linh ứng
của Phép quán chữ Lam mà tôi đã từng trải.
Câu chuyện thứ 1:
LAM TỰ – PHÉP LẠ SIÊU NHIÊN XÓA TAN TẬT BỆNH
Một người cậu của Sư huynh trước kia của
tôi, bị tai biến phải nhập viện. Ông ta đang trong tình trạng rất nguy
hiểm vì khối máu bầm đã đi sâu vào Tiểu não. Bác sĩ gọi người nhà để trả
về và nói rằng Tây y không thể can thiệp vì nếu như phẫu thuật ông ta
sẽ chết trước khi lấy khối máu bầm đó ra. Khối máu bầm đó đi sâu vào
tiểu não chén ép Thần kinh cho nên ông ta mê sảng và dần dần sẽ đi vào
hôn mê cho đến khi chết.
Người nhà rất đau buồn và hoang mang.
Gia đình rất nghèo, nằm việc chỉ nhờ vào thẻ bảo hiểm y tế dành cho
người nghèo. Việc lo lắng cho ông không có khả năng cho nên chỉ trông
chờ vào những viên thuốc của bảo hiểm cấp cho và cứ nằm đó chờ xem số
phận.
Khi tôi đến thăm ông được nghe nói ông
đã mê sảng hai ba hôm rồi. Cứ như thế ông ta không ngủ, luôn miệng la
nói và tung người làm cho việc chuyền nước vào người ông ta gặp khó
khăn. Vết máu từ đường chuyền đó loang lỗ vây khắp cả áo quần. Ông ta
tung người vì cơ thể ông rất nóng bức và khó chịu. Nhìn thật tôi nghiệp.
Ông mê sảng và không còn nhận ra ai là ai… Khi tôi bước vào nhìn thấy
cảnh tượng như vậy thật sự thấy rất đau xót. Liền bảo với người nhà giúp
tôi rót một cốc nước. Tôi cầm cốc nước đó liền quán chữ Lam vào ly nước
đó và liên tục niệm Ngũ bộ chú cho đến khi tôi thấy ly nước đó có rất
nhiều chữ Lam phát sáng rực bay lên chu biến khắp nơi. Tôi đưa cho người
nhà và bảo cho ông uống ly nước đó. Người thân của ông dùng muỗng cho
ông uống từng muỗng như vậy. Rồi tôi bước đến nhìn ông và nói: “Cậu năm,
con là …đây mà, cậu hãy nghe con nói đây. Hãy cố gắng tỉnh lại và nghe
con đọc Thần chú này nhé” Úm Lam, úm Lam, úm Lam…”. Ông ta thấy tôi bước
đến và nghe tôi nói vậy mặc dù không nhận ra tôi là ai nhưng ông ta
không còn vùng vẫy nữa và khoảng mười phút sau thì ông ta đi vào giấc
ngủ và ngủ thiếp đi. Thật một điều vi diệu, vị hai ba hôm rồi ông ta
không ngủ và cứ quậy phá như thế…
Hôm sau, tôi không đến thăm ông nhưng
theo dõi thông tin về ông qua người nhà thì được biết ông ngủ rất nhiều
và ba ngày sau đó thì được nghe thấy ông có dấu hiệu tỉnh táo trở lại
nhận biết mọi người… Rồi sau đó ông hoàn toàn tỉnh lại và cục máu bầm
trong tiểu não của ông kiểm tra thì đã tan mất… Thật một điều vi diệu!!!
Câu chuyện thứ 2:
LAM TỰ – SỰ HIỆN HỮU TRONG PHÉP QUÁN
Trong một lần làm đạo tại nhà một người
bạn Nguyễn Ngọc Trâm, bạn học chung lớp Lương y cùng với tôi. Trước khi
tôi trao pháp cho các bạn đạo. Tôi ra bàn thờ trước, bàn thờ được đặt ở
trên gác và tôi chỉ lên trên gác một mình để cầu nguyện trước, cầu
nguyện cho đàn pháp được chư vị hộ đàn gia hộ để tôi hoàn thành Phật sự.
Đàn pháp đó, tôi vẽ vòng tròn quán tưởng kính đàn và vẽ vào đó chữ Lam,
nhằm mục đích nhờ năng lực thanh tịnh của Lam tự – tức trở về với Tâm
chư Cổ Phật ngày xưa để cầu sự gia hộ đàn pháp được sự thanh tịnh và lợi
ích để hoàn thành Phật sự. Lúc đó, không có ai trên đó. Và các bạn tôi
chỉ là hàng sơ cơ không biết nhiều, không tiếp xúc nhiều với Pháp tu Mật
chú mặc dù hành trì rất siêng năng về Mật chú mà tôi đã trao.
Một vài người có biết đến chữ Lam vì tôi
cũng đã vẽ cho họ và khuyến khích họ quán tưởng khi tu, nhưng thoái
quen quán vẽ chữ Lam này của tôi họ không biết và cũng chưa bao giờ thấy
tôi làm như thế. Và lần này, họ cũng không có mặt trên bàn thờ lúc tôi
vẽ đàn pháp Lam tự… Khi đàn pháp vừa thực hiện xong, tôi hỏi mọi người
có thấy gì không? Thì người này nói thấy cái này, thấy cái khác, thấy
Đức Quan Thế âm nhìn họ mỉm cười .v..v… Trong đó, chị Ngọc Trâm nói với
tôi rằng: “Dạ, em thấy khoảng không giữa bàn thờ có một cái vòng tròn
phát sáng và có chữ Lam ở trong đó. Chữ Lam cũng phát sáng”. Nghe vậy,
tôi mỉm cười…Và biết được mặc dù chỉ là sự quán vẽ như vậy trong không
trung nhưng nó đã thực sự hiện hữu. Ngay đây, tức là tôi đã cầu nguyện
và đi vào được với Tâm quá khứ của Chư Cổ phật xưa kia làm sống lại tâm
quá khứ ấy, Lam tự phát sáng ấy đã tỏa sáng năng lực Thanh tịnh giúp cho
đàn pháp Thành tựu.
Trên đây, là hai câu chuyện trong phép
quán Chữ Lam . Mặc dù, so với sự tu học của những Chư Tổ, Thầy, huynh tỷ
đi trước cũng chỉ là hạt muối đổ Biển nhưng với tôi đó cũng là một sự
cố gắng…Là một niềm vui là cái thấy, biết.
Sẽ còn có rất nhiều Bí mật biến chuyển
trong phép quán Lam tự này tùy theo duyên mà mỗi người hành giả sẽ được
chứng nghiệm, thấy khác nhau. Có rất nhiều bạn đạo nói với tôi rằng:
“tại sao quán mãi chữ Lam nhưng không phát sáng, vậy là tu không thành
tựu”. Tôi hỏi lại các bạn: “Vậy các khi quán chữ Lam đó cảm giác của bạn
như thế nào?”. Họ trả lời: “Thấy rất an lạc, và thoải mái”. Tôi cười và
nói: “Ngay cái an lạc và thoải mái đó mới là sự thành tựu”.
Đó là cái hiện hữu, thực tế, lợi ích
mang lại cho hành giả từ phép tu. Và mặc dù, các bạn không thấy vì chưa
đủ nhân duyên để nhìn thấy sự phát sáng đó nhưng khi hành giả quán vẽ,
niệm nó tức là nó hằng đã hiện hữu ngay đó rồi. Sự hằng hiện hữu đó sẽ
mang năng lực lớn hay nhỏ để thực hiện, mang đến cho hành giả sự an lạc,
hạnh phúc. Và năng lực đó chính là Tập khí thanh tịnh ba đời của Chư
Phật. Và sự quán vẽ đó chính là đưa tâm hiện tại của hành giả trờ về khế
hợp với Tâm quá khứ của Chư Cổ Phật ngày xưa. Ngay đó, tâm ấn tâm, tâm
truyền tâm, trở thành tập khí thanh tịnh cho cá nhân hành giả.
Qua bài viết này, nhằm giúp ích cho các
đạo hữu những lợi ích nho nhỏ trong phép quán Lam tự hay ký tự cổ xưa
trong Bí pháp Mật tông.
Chúc các bạn an lạc, và đạt nhiều thành
tựu!!! Hãy nhớ nghĩ, quán nghĩ đến tập khí thanh tịnh xưa kia ba đời của
chư Cổ Phật, ngay đó các bạn sẽ nhận được tập khí thanh tịnh đó….
Hoa Tâm Cư Sĩ.
http://www.daibi.vn/2012/09/lam-tu-tap-khi-thanh-tinh-ba-doi-cua-chu-phat/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét